(sukiennong.vn)
Hội thảo – 13 Tháng 5 Năm 2014 – 18h00 – Hội trường – Trung tâm Văn hóa Pháp
“Bất di bất dịch” Tuổi thơ của Marguerite Duras tại Việt Nam
Di chấn của sự phân ly đánh dấu tuổi thơ của Marguerite Duras ở Đông Dương: phân ly giữa cộng đồng người da trắng và người bản địa, giữa tiếng Pháp và tiếng Việt. Do hòa mình với dân bản địa và là người hoàn toàn sống với hai nền văn hóa và nói hai thứ tiếng, cô bé Marguerite âm thầm chịu đựng những mối rạn nứt này và không ngừng mong muốn làm nhân tố hàn gắn. Chuyến lưu đày vĩnh viễn của cô về Pháp vào năm 1933 và việc cô bắt đầu nghiệp văn bằng tiếng Pháp sẽ chỉ làm tăng thêm cảm giác tội lỗi và bội phản sâu sắc mà cô sẽ chôn sâu trong lòng mãi về sau.
Quả thực, Duras chờ đến tận năm 1976 mới thổ lộ lần đầu tiên ước vọng lai tạo bản sắc của bà và qua đó tìm cách khắc phục cái mà bà coi như tội lỗi sơ khai của sự phân ly, bằng cách đồng hóa bản thân mình khi còn là đứa trẻ và người « anh nhỏ » của bà với “những đứa trẻ da trắng sinh ở bản địa da vàng nhiều hơn là trắng”. Nhưng từ lai-tạo ở Duras cũng (và đặc biệt) cần phải được hiểu theo nghĩa phân liệt, nghĩa liên kết, dệt nên bản sắc vô khả khiến đau đớn, bởi lẽ Duras không ngừng miêu tả chính mình như người “không có bản sắc, không có tham chiếu” – da không trắng cũng không vàng…
Vấn đề đặt ra là cần xem xét bằng cách nào, theo chiều hướng đó, những dữ liệu cơ bản của thời thơ ấu ở Đông Dương này đã hằn sâu trong tác phẩm của Marguerite Duras.
Diễn giả : Catherine BOUTHORS-PAILLART, Giáo sư Văn học
Vào cửa tự do
Dịch song song Pháp – Việt
Một trăm năm ngày sinh của Duras
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét